Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

[Fanfic] Đội đặc nhiệm 48

Chap 12
Tình hình bên Yui đang căng thẳng thì bên Nagisa cũng căng thẳng không kém. Một vài giờ trước có người đột nhập vào căn hộ của Shu vá không chế cô ấy, vì không biết gì vẽ cách tự vệ nên Shu bị trói khá nhanh. Nagisa mới đi ra ngòai một chút về thấy cửa có vẻ mở nhưng mà hình như có tiếng lạ không phải của Shu
"Shibuya Nagisa đang ở đâu", Tên đó bóp cổ Shu
"Không biết", Shu không muốn Nagisa gặp nguy hiểm
"Khốn kiếp, chúng bây canh cửa phòng tên đó quay về", tên đó quay lại nói đàn em
Nagisa nghe câu đối thọai của cả đám liền lấy cây súng trong người mình cùng với hai vậthình tròn. Một cái là máy dò coi có bao nhiêu đối tượng , cái kia là bom không tiếng động để phá cửa. Để chắc ăn hơn thì cô lấy thêm bom khói thủ sẵn,đặ t máy dò lên cửa bấm xem thì phát hiện khỏang năm tên kể tên đang giữ Shu. Bấm quả bom ở ngay cửa rồi lùi ra xa, bom nổ siêu nhẹ đủ cho cánh cửa mở , đạp cửa thả quả bom khói là hoa mắt cả đám. Nagisa xông vô chĩa súng bắn tên thứ nhất ngã xuống, tên thứ hai cầm gậy tính đánh thì cô đã kịp quay lại bẻ tay hắn thì thấy tên kia chĩ súng vào mình nên quay tên kia lại làm lá chắn rồi bắn tên còn lại.Ba tên đã ngã , chỉ còn tên cầm đầu và tên canh phòng giữ Shu. Nạp đạn cho cây súng của mình, Nagisa rút ra một con robot thả đi theo hướng về phía phòng đang giữ Shu thì phát hiện có điều lạ, sao mà Shu có vẻ không động đậy cho lắm. Nagisa lao vào dùng dao hạ sát tên canh cửa một cách nhanh gọn. Đạp nát tan cửa, nhưng mà lại không thấy Shu đâu mà lại có tờ giấy ghi rằng "Muốn cứu bạn gái thì ra cảng Osaka, kho hàng XX".
Đang tình đi thì điện thọai rung, Nagisa cầm bắt máy thì nghe giọng Paru có vẽ gấp gáp và hỏang hốt.
"Nagisa àh, em tới chỗ Yui đi, chị ấy cần trợ giúp gấp", Paru
"Em...em đang đi cứu Shu, cô ấy bị ai đó bắt mà em không biết , chị giúp em có đực không", Nagisa
"Em có manh nối gì về chúng không, chị có thể tìm cho em", Paru hỏi
"Em gửi hình qua cho chị", Nagisa gửi tấm hình mình chụp khi nãy
"Shu bị bắt về nơi Yui đang đi tới đó, em tới đó đi", Paru
"Vâng"
Trong lúc Nagi và Yui đi tới cùng một nơi thì tại chỗ của Ricchan, cụ thể là trong phòng của Yuria và Rena. Tuy nhà lớn nhưng mà ít khách chỉ có một phòng cho khách nên cả hai ở chung. Nói ở chung nhưng mà cả hai có vẻ khá tự nhiên với nhau. Tối Renacchi còn ôm Yuria ngủ cảm thấy thoải mái. Sáng nay Ricchan đã gõ cửa phòng để gặp Yuria trong phòng mình để nói chuyện...
"Chị muốn nói chuyện gì đây", Yuria ngồi xuống ghế
"Chị muốn em làm cho Renacchi không lại gần Annin nữa", Ricchan
"Hừm, cái này chị phải nói Annin của chị đừng ve vãn Renacchi CỦA EM nữa" Yuria nhấn mạnh
"Em nói cái gì, không phải Renacchi cứ xuất hiện lúc Annin cần để gieo theo hi vọng cho cô ấy àh",Ricchan
"Chị nói thừa, nếu Annin của chị không khóc lóc năn nỉ Renacchi tới cho bằng được thì đâu có như thế", Yuria có vẻ lớn tiếng
"Em đừng có nói bậy, Annin không bao giờ như vậy", Ricchan nóng mặt
"Oh yeah, sao chị không hỏi thử sao con đường chính trị của chị lại mượt như thế, không nhờ Annin nhờ Renacchi giải quyết mấy vụ nhỏ nhặt chứ là gì"
"Chị không tin, em có tin là chị bắn em tại đây không", Ricchan rút trong người ra cây súng lục
"Chị cứ thử đi coi ai sẽ hận chị hơn, Annin hay Renacchi", Yuria dang tay ra khiêu khích
"Em...Em...", Ricchan vẫn chĩa súng vào Yuria
"Em nói cho chị biết, người Renacchi yêu là em, không phải Annin, chị thử bắn đi để coi sau này Renacchi có tìm chị trả thù hay không ", Yuria rút cây súng trong người chĩa vô Ricchan
"Hai người làm gì thế", Renacchi bước vào
"Àh không có gì, chỉ là nói chuyện chút thôi", Ricchan nói
"Nói chuyện có cần phải chĩa súng vô nhau thế không", Renacchi thắc mắc
"Không không, súng không có đạn cậu đừng lo", Yuria cười rồi tới trấn tĩnh Renacchi
"Uh, àh Yuria này, Paru gọi tụi mình đi giúp Yuihan cứu Yokochan đó", Renacchi
"Ehhh, Yokochan bị sao thế", Yuria bất ngờ
"Tớ nghe nói bị bắt cóc, mà thôi đi kẻo không kịp", Renacchi kéo tay Yuria đi
Renacchi kéo tay Yuria ra ngòai xe, trước khi đi Yuria lườm Ricchan một cái như muốn báo rằng nếu đụng tới cô hay Renacchi thì kết quả sẽ không được như ý. Trong lúc đó ở khu nhà của NatsuMado thì cả hai đang ngồi nói chuyện với Sakura và Haruppi. Số là hôm qua cặp NakoMiku mới về nhà Natsu nên sáng hai ngừơi kia qua sớm để coi con gái họ thế nào.Mới vô nhà mà đã thấy NakoMiku ôm nhau làm cho Haruppi không khỏi nóng mắt tính chạy tới gỡ ra nhưng mà Sakura đã nhanh chóng kéo Haruppi ra bàn ăn chỗ hai người kia đang ăn sáng
"Haruppi ngồi đây cho em, cho con nó tự nhiên đi, lớn hết cả rồi", Sakura ấn Haruppi xuống ghế
"Nhưng mà...", Haruppi nói
"Em cứ để hai đứa nó tự nhiên đi Haruppi àh", Nastu ngồi đọc báo nói
"Natsu nói đúng đó, hai đứa hôm qua về là ngủ liền, có tâm sự gì đâu, mà hai đứa giống chúng ta hồi trước thôi, có khác gì đâu", Madoka tù bếp bước ra
Nói tới hồi trước làm chó Sakura và Haruppi cảm thấy xấu hổ. Lúc đó Haruppi cũng giống Miku bây giờ, đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ còn Sakura như Nako bây giờ, một chút hồn nhiên và thanh khiết. Nhưng mà trong suy nghĩ của Natsu lại ngược lại, Natsu luôn thấy Miku như một tiểu quỷ lắm chiêu còn Nako như là một công chúa y hệt như Madoka. Hai cặp già cùng một cặp trẻ đang tận hưởng không khí thoải mái thì một tiếng nổi lớn xảy ra làm cả sáu người khom ngừoi xuống tránh những mảnh tường bay tới. Xuất hiện sau làn khói đó là một cô gái trên tay cầm khẩu AK hướng tới chỗ mọi người
"Nhơ tôi không Natsumi-chan", người đó gọi Natsu
"Cậu là....Anai Chihiro...", Nastu bất ngờ
"Phải chính tôi đây , hẳn là cậu còn nhớ người yêu của ngừoi mà cậu hại", Anai nói
"Tôi không hại cậu ta, chuyện đó chỉ là tai nạn", Natsu nói
"Cậu vẫn cho đó là tai nạn, nếu cậu không đẩy Aoi vào đó thì cô ấy có phải bị thương nặng tới mứt hôn mê hai năm nay ko", Anai la lên
"Hai năm ư....,Madoka bất ngờ khi nghe tin Aoi hôn mê hai năm
"Chiichan àh, hãy nể tình bạn của cả bốn chúng ta đừng chấp nhất chuyện này có được không", Natsu tíến tới gần Chiichan
"Nể tình ư, không phải vì ngày đó mà tơi và Aoi mất đi một đứa con àh, giờ thì hai người cũng phải trả giá giống vậy", Chiichan chĩa súng về phía Nako
Pằng.... tiếng súng phát ra nhanh chóng và quyết đóan về phía Nako, Miku ôm lấy cô bé nhưng mà hình như đạn không trúng người mình, Miku cụng không cả thấy đau đớn khi đạn gắm vào người mà thay vào đó là tiếng ngã xuống của ai đó rất gần, nhìn lên thì thấy Madoka đã ngã xuống và trước mặt cô là họng súng của Chiichan đang bốc khói chĩa vào mình .
"MADOKA", Natsu la lên
"Kaachan", nước mắt Nako rơi ra khi thấy Madoka ngã xuống
Về phần Chiichan thì sao khi chứng kiến sự việc này làm cô nhớ tới lúc hồi nhỏ khi mà ba mẹ bị giết ngay chính mắt mình bởi một người phụ nữ bí ẩn. Trở lại với thực tại, nhắm Chiichan đang đứng thừ người ra đó, Haruppi rút cây súng của mình bắn vào Chiichan nhưng may thay chỉ sượt qua vai Chiichan làm cô ta đau nhói. Chiichan liền nhảy ra khỏi nhà và mất hút sau những mái nhà cao lớn.
Madoka được đưa vô phòng cấp cứu ngay lập tứ, bên ngòai là tiếng khóc của Nako và sự im lặng đáng sợ từ Natsumi. Haruppi thấy vậy nên đã lại an ủi Natsumi khi Sakura và Miku thì đang dỗ Nako.
"Chị nghĩ mình cần gặp một người" Natsu lên tiếng
"Ý chị là..", Haruppi như đóan ra là ai
"Phải, em có muốn đi với chị không", Natsu
"Để em nói chuyện với Sakura đã", Haruppi lên tiếng
Haruppi qua chỗ Sakura nói chuyện đó thì tin nhắn từ điện thọai của Natsumi hiện lên với nội dung của Paru về vụ bắt cóc nên Natsumi nhắn lại là sẽ tới sau và sau đó dặn Haruppi việc gì đó rồi rời đi.
AN:
Ngâm fic lâu h mới ra =]]
Nhớ ủng hộ nữa nhé, sắp tới khúc hay r ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét